Thứ Năm, 27 tháng 3, 2014

Nhầm

Nhầm!

Đám cưới đang tưng bừng chúc tụng, cô dâu chú rể tươi rói, mãn nguyện, bỗng đâu một con bé ào vô, níu tay chú rể: “Ba ơi, ba không thương mẹ, thương con nữa hả ba? Sao ba lại bỏ mẹ con con?...”.

Mọi người bất ngờ, nhìn sững con bé. Nó khoảng 12, 13 tuổi, khuôn mặt xinh xắn, đỏ lựng,
doc truyen co giao thao đầy mồ hôi làm tóc tai nó bết bát. Hình như con bé vừa đi học về, còn mặc nguyên bộ đồ đồng phục...

Sau một lúc nhốn nháo, mấy cậu thanh niên trông dữ tợn, hùng hổ chạy đến nắm tay con bé kéo ra. Nó vùng vằng, giãy giụa, lăn ra đất khóc lóc, kêu ba. Nhưng, con bé yếu ớt không thể giằng co nổi với mấy tay thanh niên đang nổi giận: “Phá đám hả? Má mày biểu phải không?”. Nó nghe vậy, điên tiết la lên: “Mấy người nói bậy! Mẹ tui đang bệnh, tại mấy người đó!”. Rồi đưa đôi mắt như năn nỉ, như van lơn nhìn ba, nó khóc: “Mẹ bệnh nặng lắm ba ơi, mẹ nằm mấy ngày hôm nay rồi...”. Chỉ nói được đến đó, nó đã bị lôi khỏi đám cưới một cách dứt khoát. Chú rể bối rối, đứng chết trân nhìn nó. Nhưng một lúc sau, có lẽ đã trấn tĩnh lại, chú rể tiếp tục cuộc vui như không hề có chuyện gì xảy ra.

Chị bị sốc nặng từ lúc được tin họ đang chuẩn bị cưới. Chị đã thực sự mất tất cả. Chị suy sụp vì bị phản bội. Cả hai người họ như những người thân duy nhất của chị, sao họ nỡ đối xử với chị như thế? Cách đây mười mấy năm, cả gia đình chị xuất cảnh sang Mỹ, mình chị ở lại vì quá yêu anh, không đành lòng xa anh...

Đọc thêm »

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét