Đã một tuần kể từ ngày mẹ chính thức nhận quyết định nghỉ hưu, con nghe nhiều hơn những tiếng thở dài của mẹ mỗi đêm.
Một tuần, mẹ mong ngóng tiếng trẻ con khóc mỗi sáng, tiếng chơi đùa, doc truyen co giao thao reo hò và những tiếng gọi thân thương “con chào cô” như ngày mẹ còn là một giáo viên mầm non. Một tuần, con nhìn mẹ ngồi bần thần, thỉnh thoảng lại giật mình khi nghe tiếng cu Bi bên nhà hàng xóm khóc.
Ngày nhận được quyết định nghỉ hưu, mẹ khóc. Sau chặng đường dài nuôi dưỡng biết bao mầm non, mẹ trở về với cuộc sống lặng yên. Ngày chia tay, mẹ nhìn gương mặt từng đứa con của mẹ, điều gì đó chợt trào lên trên khóe mắt khi có đứa bé khoe với mẹ: “Hôm nay con ăn được hai bát cơm đó cô!...”. Những niềm hạnh phúc nhỏ bé ấy là điều mẹ góp nhặt mỗi ngày, là khoảng thời gian mẹ thấy cuộc sống của mình thật ý nghĩa. Có những người về sau, khi đã làm cha, làm mẹ, họ quay lại gửi gắm đứa con của mình cho mẹ, như một sự tin tưởng, một sự nối tiếp, và điều đó giúp mẹ có thêm những ngày để yêu thương. Nhưng từ nay, mẹ sẽ không còn được gặp lại những gương mặt đáng yêu mỗi sáng, không còn nghe tiếng “chào cô, con về” nữa.
Đọc thêm »
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét