Thứ Hai, 31 tháng 3, 2014

Chồng em về rồi, mình chia tay nhé

'Chồng em về rồi, mình chia tay nhé'
Em bảo: “Bây giờ em không thể bỏ chồng, anh ấy cần em hơn bao giờ hết. Em xin lỗi anh, em đã có gia đình, em cần chỗ dựa là chồng em hơn anh”. Nghe câu nói của em tôi choáng, mới ngày nào em còn nói em cần tôi hơn người chồng kia mà giờ em đã thay trắng đổi đen.

Em bảo, mình không thể tiếp tục mối quan hệ này, em không thể ly dị với anh ta như đã hứa. Em còn có gia đình, còn có cả sĩ diện của bản thân và phải nghĩ tới bố mẹ em, em không thể bỏ chồng để mang tiếng xấu.

Ngày đó, khi yêu em, tôi biết em đã có chồng. Nhưng sự cám dỗ của cô gái đẹp đã khiến tôi không đừng lại được. Tôi cứ theo đuổi em, tán tỉnh em, chỉ hi vọng dược gặp em, được nói chuyện với em, thế là tôi vui rồi. Nhưng chẳng thể ngờ, sau đó một thời gian, em đã nhận lời yêu tôi. Trong quá trình đó, em đã khóc lóc, kể cho tôi nghe một tiểu thuyết về cuộc đời em. Rằng em đã có chồng nhưng từ ngày được cưới về, em chưa có ngày được làm vợ thực sự.

Chồng em mắc bệnh yếu sinh lý, thế nên chuyện chăn gối vợ chồng em chưa bao giờ cảm thấy thỏa mãn hay hứng thú cả. Em nói rằng, em sống với anh ta giống như một cái bóng, bố mẹ chồng thì khó khăn lại hay soi sét. Em cảm tưởng căn nhà ấy như địa ngục. Nhưng khi anh ta đi ra nước ngoài tu nghiệp, em mừng lắm, vì em được tự do, được thoát khỏi cảnh vợ chồng hờ hững gối chăn. Em chưa muốn cho mọi người biết chuyện cũng không muốn làm bố mẹ nghĩ ngợi nên em cứ giấu kín trong lòng, âm thầm chịu đựng cuộc sống không chăn gối bao năm.

Đọc thêm »

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét